Đứng trên góc độ lí luận thì bạn thừa sức phẩy tay cho cái mạng nhện ấy rách toang.Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu.Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.Nguyên nhân thì rất khó xác định.Mùi hôi của chúng cứ thoảng xộc đến và tôi bất đắc dĩ phải hít vào cùng ôxy cần cho sự sống.Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức.Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật.Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình.Nó tạo ra thói quen đứng trên người khác với niềm tự hào tuổi tác.