Hai là, trước khi bắt đầu phải nghĩ mình sẽ nói gì.Khi quá khắc sâu, lo lắng về một điều gì đó nghĩa là ta đang mang một nỗi ám ảnh.Rồi những câu chuyện thời niên thiếu đầy sóng gió của cha lúc còn ở Nag… Bao giờ cuộc trò chuyện của hai cha con tôi cũng kết thúc bằng câu hỏi: Larry, hôm nay con học hành thế nào?Thời xưa, trong những buổi dạ tiệc, một chàng trai đến bên một cô gái chỉ dám bắt chuyện nhẹ nhàng như thế này: Trông cô thật xinh đẹp! hay Anh đã từng gặp em trước đây chưa nhỉ? Giờ đây khoảng cách giữ kẽ được thu ngắn lại ít nhiều.Đó chỉ là những cảm xúc và hồi tưởng trong ký ức mà tôi chia sẻ với gia đình Bob Woolf, như tất cả những ai từng rơi vào hoàn cảnh bối rối này.Đây là sợi dây kết nối giữa cô và mọi người.Nếu ai hỏi bạn câu này thì bạn sẽ làm gì? Cố gắng nghĩ đến một cái tên.Nếu bạn không là một MC chuyên nghiệp, bạn cũng có thể khéo xử trí tình huống này.Bạn hoàn toàn có thể suy nghĩ hai vấn đề cùng một lúc.Hãy tưởng tượng người ta sẽ cảm thấy như thế nào nếu bỗng nhiên bạn ngừng nói vì lúng túng với những bức vẽ minh họa? Khi bạn thao thao bất tuyệt với một tấm bản đồ treo ngược thì hậu quả còn tệ hại hơn!
