Than ôi! Tôi không giúp bạn được việc ấy.Lẽ nhân quả bao bọc vũ trụ.Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Nhưng nếu không thể thu xếp sao cho số vốn 24 giờ một ngày đủ chi phí về thời giờ thì đời ta nhất định phải lúng túng.Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.Bạn là một thư ký ngân hàng và chưa đọc tiểu thuyết hấp dẫn của Walter Bagehot nhan đề là "Đường Lombard" ư? Thưa bạn, nếu bạn đọc cuốn đó, đọc kỹ nó một giờ rưỡi ba buổi tối trong tuần, bạn sẽ thấy công việc của bạn say mê tới mức nào.Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy.Tôi la lớn lên như vậy.Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.
