Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả.Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra.Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật.Mân mê hoài cuốn anbum.Hì, tất nhiên nếu quí bà kia định sàm sỡ bạn thì lại là chuyện khác.Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.Còn cái quần thì rộng thùng thình.Hoặc: Môn này không phải học.Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi.Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin.