Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Nhiều người tối nào cũng ngồi rồi vì họ nghĩ rằng nếu không ngồi rồi thì chỉ có cách là học văn chương, mà chẳng may họ lại không thích văn chương.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Tiêu phí thì giờ hoặc làm một việc lăng nhăng thì dễ lắm; muốn làm cái gì khác thì phải thay đổi tập quán.Bỏ qua lời tôi là bỏ qua lời khuyên quý báu nhất đấy.Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.Muốn xiết chặt ngay vấn đề tiêu dùng thì giờ, tôi lựa trường hợp một cá nhân nào đó để xét.Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút.Lần sau, bạn có bất bình với anh bếp vì món bò tái chín quá thì bạn bảo lý trí của bạn cứ ngồi trong phòng làm việc của nó, để bạn lại hỏi ý kiến nó.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.