Có những lúc tổ chim bị gió thổi xuống.Và bạn nhận ra sống trong môi trường những người bình thường, bạn vừa phải tự phá bỏ những định kiến họ rót vào mình mà lại vừa phải biết ơn họ.Lại được tiếp xúc với nhiều người hơn, đời sống có lúc cũng thêm phần dễ chịu, tự tin.Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy.Phải trình đơn cho cái loại đó, nhục lại còn làm cao, còn chửi đổng.Giọt nước mắt như trộn lẫn ánh sáng, thương đau, hạnh phúc.Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng.Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ.Cũng chẳng ngạc nhiên lắm.Còn sót lại những tôi tiếp tục này.