Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt.Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai.Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc.Mà đọc để có một cảm giác, góc nhìn khác về đời sống.Úi chà! Chơi trò này tí đã chán.Đừng làm mọi người buồn lo.Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ.Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt.
