Bạn muốn một sự thanh minh lớn hơn.Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên.Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác.Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa.Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều.Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát.Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp.Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.Cái chớp mi im veo của nàng đủ làm lắng đọng tất cả.Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức.
