Tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui nhỏ.Tất cả mọi người bên ngoài đều có cùng một suy nghĩ: Họ đang làm gì vậy kìa? Có điều gì không ổn? Và những người nghe đài trên khắp Miami sắp sửa tắt radio đến nơi.Thỉnh thoảng trong cuộc trò chuyện có những từ ngữ nào đó chẳng nằm trong mục đích phát ngôn của chúng ta nhưng lại gây tác hại không nhỏ là làm lộn xộn những gì chúng ta muốn đề cập, khiến người khác phải nghe những cái không đáng nghe.Tôi muốn khám phá con trai của một trong những người nổi tiếng nhất nước Mỹ.Tôi chẳng còn biết hỏi cái gì nữa.Hãy tưởng tượng người ta sẽ cảm thấy như thế nào nếu bỗng nhiên bạn ngừng nói vì lúng túng với những bức vẽ minh họa? Khi bạn thao thao bất tuyệt với một tấm bản đồ treo ngược thì hậu quả còn tệ hại hơn!Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì.Edward Bennett Williams có phong cách nói mềm mỏng, nhỏ nhẹ và từ tốn.Thậm chí ngay cả vợ của Sullivan cũng liên tục đưa tay lên dụi mắt.Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó.
