Có những người lại phải ngồi một mình yên tĩnh mới sáng suốt được.Những đôi giày cũ đã mất đi vẻ sáng bóng, chỉ cần vào tay anh là chúng lại như mới, hơn nữa độ sáng bóng giữ được lâu, có thể hơn một tuần.Cũng may là nhà không có ai và tôi phát hiện ra sớm nếu không thì xấu hổ chết đi được.đạp chạy vòng vòng ăn cắp xoài ổi nhà hàng xóm của thằng bạn.Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ.Nhưng người ta vẫn thường nói "nghề chọn người chứ người không chọn nghề", thật vậy, như một bàn tay vô hình, số phận lại rong rủi đưa tôi đến với nghiệp "gõ đầu trẻ" một cách đầy tình cờ mà tôi cũng không thể ngờ đến.Nhất là mỗi khi con người có dịp đi chơi, mở tiệc hay thậm chí chỉ cần bước chân ra đường, họ đều muốn mình đẹp hơn bình thường nên dùng đủ thứ “vũ khí” để tống khứ Ghét triệt để, nào là Dove, Hazeline, Enchanteur.Rồi chuyện gì đến cũng đến, ngày cô lên máy bay cũng là ngày anh xa quê, đặt chân lên giảng đường đại học nơi đất khách.Khói Đen bốc lên nghi ngút bất kể ngày đêm tựa như những sợi dây leo bắt trên trời.Thấy vậy Cục Ghét chạy đến gần và hỏi Khói Đen:
