Cũng chẳng ngạc nhiên lắm.Còn tin tưởng thì mơ hồ lắm.Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất.Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân.Cho một quả bom, một vụ ám sát hay chơi những đòn tâm lí khiến hắn phát điên.Từ đó cháu đi đâu cũng xin phép em, có hôm nào đột xuất, cháu luôn gọi điện về.Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông.Đúng mà cũng không đúng.Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè.Tôi có một người chị họ ngoại nữa, cũng trạc tuổi chúng tôi.