Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện.Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra.Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình.Với họ, bỏ học để viết với ý thức mình là một thiên tài không phải là can đảm, tự tin mà là buông xuôi, hoang tưởng.Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế.Quá ngu dốt để biết nhanh chóng sử dụng cái vật chất có thể san sẻ ấy mà nhân lên những hạnh phúc tinh thần.Định dừng viết thì lại có chuyện.Cháu đừng nghĩ là cháu quan trọng.Đó là những ý nghĩ từng diễn ra và không chắc sẽ thôi diễn ra.Tôi cũng không định tả cảnh sở thú.