Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.Những nghệ sỹ nhiều tự do đi đâu hết cả rồi.Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội.Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn.Tôi kém nhất khoản này.Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề.Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác.Xin lỗi nhé, buồn ơi.Ngọn lửa bén rễ rất nhanh.Khi mà ai ai cũng giật thì chúng xoắn lại, gỡ mãi không ra.