Nói thì hay mà làm thì rất dở.Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn.Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế.Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm.Quả thực là hôm nay cả nhà lo.Em thấy anh cũng tội nghiệp như cô bé ấy.Càng ngày càng đông những kẻ hững hờ.Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.Nếu quả vậy thì sự ra đi của bạn há chẳng phải là một giải pháp tốt cho cả hai bên khi không tài nào dung hòa được.Nhưng cái gì đã đẩy tôi đến tình trạng này? Đó là sự thiếu công bằng và thờ ơ trước thú tính của loài người.
