Nhưng không phải là tất cả.Chỉ là ta đang viết.Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ.Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái.Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười.Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.Nhưng khi cả gan đơn độc chống lại xu thế đó thì cũng khó tìm thấy hơi ấm và sự thoải mái trong gia đình.Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh.Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con.