Tôi biết Lucile từ ngày chúng tôi cùng học nghề viết báo tại Đại học đường Columbia.Tôi phải thu những đồ dùng của họ để gởi về cho thân nhân họ, vì người ta trọng những kỷ niệm đó lắm.Có người lại bị bệnh nhức đầu, đau lưng, trong mình lúc nào cũng mệt mỏi.Chín năm đầu đó thiệt là cay đắng vì kết quả ông chỉ kiếm được có 20 Mỹ kim, trung bình khoảng một xu một ngày!Ta chỉ lo tới hôm nay thôi cũng đủ khổ rồi".Tôi hoá ra chua chát và uất ức.Trong một bức thư tôi còn giữ đây, anh ta nói: "Tôi uống huýt ki xô đa, hút xì gà, ăn đủ thứ; cả những thứ đặc biệt của mỗi xứ lạ, độc có thể giết tôi được.Tôi tưởng mình đã biết hết các mánh khoé và đầu cơ thì sẽ lời, vậy mà rồi lỗ, không còn một xu.Nhà kinh tế trứ danh John Stuart Mill nói: "Không có gì thiệt hại cho xã hội bằng trong kỹ nghệ, có nhiều người không hợp với nghề của họ" Đúng.Lúc ấy tôi ở chung với ông.
