Mẹ mua vé khách sạn cho con đi tập lại nhé.Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy.Một tấm gương mà khi soi vào người ta sẽ không ngừng hoài nghi chính mình.Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên.Cảm giác như không thể lành lại được.Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi.Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy.Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.Bây giờ là 12h26 đêm.Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.